Quá mệt mỏi với chồng và những người thân của anh

Ảnh minh họa

Chồng hiền lành, tốt tính và yêu tôi thật lòng nên tôi cũng yêu và đồng ý làm vợ anh. Trước khi cưới, tôi không tìm hiểu kỹ về gia đình anh, mà chỉ tìm hiểu chồng mình, thấy anh là người tốt, có trách nhiệm với bản thân và gia đình nên quyết định kết hôn.

Cưới xong, bố mẹ tôi cho hai vợ chồng một căn chung cư, gần 100 m2, nên hai vợ chồng sống ở đó. Cứ tưởng yên ổn, thì 5 tháng sau đám cưới bố mẹ chồng bị vỡ nợ, ông bà lâu nay chơi lô đề, cá độ bóng đá, không có tiền trả họ đến chửi bới, rồi siết nhà, bố mẹ chồng phải bán cả căn nhà đang ở để trả nợ mà vẫn thiếu, vợ chồng tôi phải bù vào mấy chục triệu để lo cho ông bà.

Rồi sau đó là những tháng ngày bố mẹ chồng đi ở trọ, cái gì cũng thiếu thốn, nên cũng lại một tay vợ chồng tôi sắm sửa, trả tiền nhà trọ, thậm chí cả tiền ăn hàng tháng cho bố mẹ chồng. Bố mẹ chồng cũng không muốn về ở cùng vợ chồng tôi, vì không muốn mang tiếng cả họ đến ở rể, không muốn mất sĩ diện với thông gia vì bây giờ không còn nhà để ở.

Bố mẹ chồng thì vậy, còn em trai chồng nữa, ngoài 30 tuổi cũng chẳng có công ăn việc làm ổn định, đã thế cứ vài hôm lại làm ra một món nợ và vợ chồng tôi lại cũng là người đứng ra lo liệu. Bây giờ đã có gia đình, vợ con, nhưng tính nết vẫn không thay đổi, vẫn chẳng chịu làm ăn gì, chỉ suốt ngày cờ bạc rồi nợ nần.

Chồng tôi thì đắm đuối với bố mẹ rồi với em trai, nên cứ họ khó khăn gì, là anh lại cuống lên, rồi nói tôi đi vay mượn, chuyển tiền cho họ giải quyết vấn đề.

Gần 10 năm nay rồi, bình thường thì không sao, nhưng cứ hễ gia đình anh có chuyện, anh không quan tâm đến chuyện tôi vay mượn ở đâu, nhà còn tiền hay hết, và con tôi ngày mai, ngày kia ăn bằng cái gì, mà chỉ quan tâm làm sao để bố mẹ anh, em trai anh đỡ khổ, vì họ phải đi ở trọ, không có nhà, đã đủ khổ lắm rồi.

Tôi thương chồng, yêu chồng, vì anh là người duy nhất trong gia đình anh không giống như những người thân của anh. Anh cũng rất yêu thương và lo lắng cho mẹ con tôi. Nhưng nếu tiếp tục sống với anh là tôi tiếp tục phải chịu thiệt thòi, phải lo lắng và gánh vác những chuyện mà bố mẹ anh, em trai anh gây ra.

Trong khi đó, sức tôi có hạn, tôi không thể cứ vì họ mà dốc hết của cải, rồi đi vay mượn để lo cho họ mãi được. Nên muốn ly hôn, để giải thoát bản thân mình khỏi cuộc sống bế tắc của anh và những người thân của anh.

Thư